Đêm đêm
Người đàn ông
mặc áo xanh
ngồi bên khung cửa sổ
Gương mặt ưu tư
Ánh mắt buồn
và nhớ
Ai lặng nhìn anh
nghe tim mình đập rõ
Đêm đêm
gió mang theo từng hơi thở
Sao anh không đến bên
người tình nhỏ
của anh?
Đêm đêm
những giọt sưong long lanh
những tâm hồn hoang vắng
những con tim buốt lạnh
Có thể ngày mai sẽ là một ngày đầy nắng
Bởi đêm dài nỗi nhớ cứ vây quanh
Đêm đêm
em muốn nhón nhẹ chân
Quàng tay vào cổ anh được chứ?
Ôm trọn gương mặt anh
ấm áp ngàn giọt nhớ
Nụ hôn dài ngọt tới tận ban mai…
Nhiều khi cứ phải căng c tưởng tượng để rồi ngộ nhận một cch ho huyền rằng: Bi viết l cho mnh vậy.
Chuyện buồn cười của những người c dng mu hay tưởng bở, đừng cười nh.
By: YEN - NGHIEU on Tháng Hai 13, 2007
at 10:59 chiều
H…h, em viết chung chung cho tất cả m! Chc anh vui
By: Trăng và Thơ on Tháng Hai 14, 2007
at 12:11 sáng
N biết l em viết chung chung nhưng lẽ đi cứ ho huyền nhận vơ thế. mắc bệnh ảo tưởng m.
Nay 14.02, N xng tận nh thăm thay lời chc nh, được khng?
By: YEN - NGHIEU on Tháng Hai 14, 2007
at 4:41 sáng
Cảm ơn anh NG-YU nh!
hi…hi, chc anh vạn sự lnh
By: Trăng và Thơ on Tháng Hai 14, 2007
at 8:12 sáng